"Giáo dục là khả năng lắng nghe hầu hết mọi thứ mà bạn không mất đi sự bình tĩnh
hoặc sự tự tin." - Robert Frost
"Giáo dục là khả năng lắng nghe hầu hết mọi thứ mà bạn không mất đi sự bình tĩnh
hoặc sự tự tin." - Robert Frost
Cuốn sách về những câu chuyện phiêu lưu cuốn hút của Kevin Mitnick - từng là hacker nổi tiếng nhất thế giới |
Nếu bạn đã từng nghe về hacker nổi tiếng Kevin Mitnick hoặc đã biết đến cuốn Nghệ thuật lừa đảo (The art of deception), hay bạn yêu thích tin học, bạn không thể bỏ qua cuốn sách-truyện tuyệt vời này.
Với cách viết hài hước, dí dỏm, nhưng không kém phần lôi cuốn, Bóng ma trên mạng có thể coi là một bộ phim hành động hoàn hảo, một góc nhìn chân thật về cuộc đời của một trong những tội phạm mạng cấp cao đầu tiên trên toàn cầu, người được mệnh danh là “hacker bị truy nã gắt gao nhất thế giới”.
Nếu bạn đã từng tự hỏi tại sao hacker lại tấn công. Thì đơn giản có do đó là một trò chơi mà nó mang lại cho họ hoặc vì lợi ích cá nhân, hoặc có lẽ là sự kết hợp của cả hai. Có thể vì lý do này, bạn sẽ bị thu hút bởi cuốn hồi ký này của Kevin Mitnick, một người mà bạn chưa bao giờ nghe nói đến mà đã trở thành hacker bị truy nã gắt gao nhất trong thập kỷ 90, Kevin đã bị truy đuổi trong nhiều năm cho đến khi cuối cùng anh ta bị FBI bắt giữ.
Mitnick sinh ra ở Van Nuys, California vào năm 1963 và đến năm 12 tuổi, ông đã phát triển nghệ thuật "kỹ thuật xã hội"-“social-engineering” (hoặc thao túng các cá nhân) để có được thông tin hoặc hoàn thành nhiệm vụ. Để bổ sung cho điều này, Kevin cũng thực hành việc tìm kiếm thùng rác cho các mặt hàng hoặc thông tin bị loại bỏ hữu ích. Một ví dụ về kỹ thuật này là Kevin đã nói chuyện với một tài xế xe buýt để cung cấp cho anh ta một số thông tin và sau đó tìm kiếm một nguồn cung cấp vé bị loại bỏ nhưng không sử dụng để có được chuyến đi xe buýt miễn phí trên khắp khu vực Los Angeles. Khi còn học trung học, Kevin đã trở thành một nhà điều hành đài phát thanh nghiệp dư và niềm đam mê của ông với mạng truyền thông bắt đầu hình thành.
Chẳng mấy chốc, thời gian rảnh rỗi của Kevin gần như hoàn toàn được đưa lên với việc khám phá cơ sở hạ tầng điện thoại. Anh ta đã sử dụng các kỹ năng của mình để có được mật khẩu cho phép anh ta vào các hệ thống dường như an toàn và sau đó so sánh các ghi chú và thành tích với các tin tặc đồng nghiệp. Có vẻ như Mitnick chỉ thích thử thách đột nhập vào hệ thống công ty và tận hưởng sự kích thích trí tuệ của việc đạt được kiến thức thông qua trò tiêu khiển của mình.
Kevin và nhóm của mình đã xem việc nắm bắt phần mềm độc quyền là chiến lợi phẩm và sẽ tìm kiếm không gian đĩa dự phòng trong các hệ thống của công ty để lưu trữ các bản chụp của họ. Khác với sự hài lòng về thành tích, việc đạt được kiến thức và sự gia tăng khả năng đột nhập vào nhiều hệ thống hơn, có vẻ như Mitnick thực sự không đạt được bất cứ điều gì từ những hành động này. Đôi khi Kevin sẽ nắm bắt được một lượng lớn thông tin thẻ tín dụng nhưng không có bằng chứng nào cho thấy anh ta đã từng làm bất cứ điều gì để khai thác điều này.
Thời gian trôi qua, thỉnh thoảng Kevin bị bắt gặp và khi điều này xảy ra, Kevin sẽ mất việc và thậm chí Kevin còn bị nhốt một thời gian vì hành động của mình. Nhưng Kevin bị nghiện hack và anh ta đã sớm trở lại hack. Kevin bắt đầu nhắm mục tiêu vào các công ty lớn hơn và khó thâm nhập vào các hệ thống hơn. Đến thời điểm này, Kevin được chính quyền biết đến và bắt đầu sử dụng điện thoại di động nhân bản để che giấu danh tính của mình.
Kevin Mitnick sau khi bị bắt vào năm 1995. Ảnh: Jim Bounds/Raleigh News & Observer, Associated Press |
Cuối cùng, Kevin buộc phải chạy trốn, di chuyển khắp đất nước và thay đổi danh tính của mình bất cứ khi nào Kevin di chuyển, cho đến khi Kevin FBI cuối cùng đã bắt kịp Kevin vào năm 1995. Ông đã phải ngồi tù 5 năm trước khi được thả ra. Và sau đó, trong một sự kiện tốt đẹp, Kevin phát hiện ra mình đang có nhu cầu như một chuyên gia trong lĩnh vực an ninh mạng và phát triển sự nghiệp như một diễn giả về các vấn đề bảo mật và tư vấn cho các công ty công nghệ - một trường hợp của hacker trở thành người hỗ trợ chống lại hacker (hacker mũ đen trở thành hacker mũ trắng).
Bạn sẽ bị cuốn hút bởi câu chuyện đuổi bắt ly kỳ, đó là một câu chuyện thú vị và Mitnick cho thấy mình tháo vát trong việc tránh gói đuổi theo và thể hiện khiếu hài hước hấp dẫn trên đường đi. Thật bất ngờ, cuốn sách nhiều có chi tiết thú bị về những tình huống người thân đã luôn che chở, bảo vệ Kevin trên suốt thời gian anh gặp khó khăn hay thời gian hạnh phúc của anh.
Nhìn chung, cuốn sách là một câu chuyện mê hoặc về nghiện ngập lấn át ý thức chung nhưng có một kết thúc có hậu. Cuốn sách truyện "Bóng ma trên mạng" đáng đọc vả được khuyến khích cho bất cứ ai tìm kiếm một cái nhìn sâu sắc vào thế giới ẩn này.
Chồng:
- So với Điêu Thuyền thì em có nhiều nét hơn hẳn cô ta.
Vợ:
- Em sánh làm sao được với mỹ nhân. Anh cho ví dụ xem nào?
- Miệng em rộng hơn, mũi em to hơn, chân em ngắn hơn và da em cũng sần sùi hơn.
**
Ba chàng trai cùng đến hỏi cưới cô gái. Ông bố hỏi người thứ nhất:
- Anh có gì để đem lại hạnh phúc cho con gái tôi?
- Cháu yêu cô ấy thật lòng và cháu tin tình yêu đó sẽ đem lại hạnh phúc.
- Anh có thể về.
Tiếp đến là người thứ 2:
- Cháu có một miếng đất gần trung tâm, bố mẹ làm ngân hàng, nhà con một.
- Anh vào uống nước đi.
Cuối cùng là người thứ 3, anh ta ngần ngại gãi đầu gãi tai:
- Cháu không có gì.
- Vậy còn đứng đây làm gì?
- Nhưng cháu có đứa con 3 tháng trong bụng con gái bác.
- Anh trong nhà đứng dậy và đi về ngay.
***
Hai người bạn học cũ gặp lại nhau:
- Mày làm ăn có khá không?
- Cũng bình thường. Nhưng có ngày tao cầm mấy tỉ trên tay mà không biết.
- Mày làm nghề gì hay vậy? Cho tao làm chung với có được không?
- À, tao đi bán vé số thôi.
Thuvienxuan theo internet
Cụ già đi chiếc xe 3 bánh đụng phải chiếc Porsche đỗ ven đường, đang lúc vừa buồn vừa khổ, thì có một người đi tới hỏi cụ:
- Cụ có đền nổi không? Cụ già đáp:
- Tôi đền không nổi.
Nghe vậy người đó nói:
- Đền không nổi sao cụ còn chưa đi? Cụ đợi người nhà đến bắt à?
Cụ già không nói gì nữa, bèn quay đi. Cụ già đi rồi người này mới lấy chìa khóa ra lái chiếc Porsche của mình rời đi.
Sự huy hoàng lớn nhất của cuộc đời mỗi người, không phải là tài sản của bạn, cũng không phải danh tiếng lẫy lừng của bạn, càng không phải thủ đoạn, mà là sự bao dung, đồng cảm, thấu hiểu cho người khác.
Thuvienxuan theo internet
Nội dung trong cuốn Meditations chính là đề cập về tư tưởng, lối sống của người khắc kỷ (tất nhiên không phải toàn bộ).
"Suy tưởng" là một tác phẩm hơi khô khan, khó đọc và có phần lặp đi lặp lại nhằm nhấn mạnh các tư tưởng khắc kỷ về việc đối xử với các sự viện mình làm chủ hoặc không làm chủ, về sự sắp đặt của Thượng Đế, về Logos (có thể hiểu là Đạo) cũng như những lời khuyên để có một cuộc sống bình an, tránh những sân si không cần thiết. Bên cạnh đó, nghĩa vụ với cộng động như là một phần tính cách của người Khắc Kỷ cũng được đề cập nhiều.
Ở thế kỷ 17 này, từ “meditation” trong tiếng Anh và tiếng Latin đều được hiểu là “suy ngẫm” (đúng như tên sách tiếng Việt do Tiết Hùng Thái dịch). Nhưng sâu xa hơn, có lẽ khái niệm “meditatio”(tiếng Latin) có liên quan đến phương thức thực hành trong Sufi hoặc trong Kabbahlah, và thường được hiểu như “thiền định”. Khi đọc bản dịch “Suy tưởng” của Tiết Hùng Thái và đối chiếu với bản dịch tiếng Anh mà dịch giả chọn (bản của Gregory Hays), và một bản dịch tiếng Anh khác của một chuyên gia tiếng Latin là Georgre Long, tôi cho rằng từ “Meditations” ở đây nên được hiểu là các suy ngẫm trong lúc ông thực hành các biện pháp tĩnh tâm chứ không phải đơn giản là các chuỗi lập luận triết học.
Ngay đầu quyển 2, Marcus Aurelius Antonnius đã có các mô tả về cách ông quan sát hơi thở và cơ thể, rất giống với thiền định trong văn hóa Ấn Độ và Á Đông. Điều này được thể hiện chính xác trong bản dịch của Georgre Long trong thế kỷ 19, trong khi ấy bản dịch của Gregory Hays lại không cho ta thấy yếu tố “thiền định” ấy.
Hãy bắt đầu buổi sáng bằng việc nói với bản thân bạn rằng: Tôi sẽ đối mặt với những kẻ lắm điều, vô ơn, kiêu căng, dối trá, ghen tị, cáu kỉnh. Tất cả những điều này xảy ra đối với họ bởi lý do họ thiếu hiểu biết về thiện và ác. Nhưng tôi, một kẻ đã nhận thức được bản chất của cái thiện, tức là cái đẹp, và cái ác tức là cái xấu, và bản chất của kẻ làm điều sai trái, rằng điều đó có họ hàng với tôi, không chỉ chung dòng máu hay hạt giống, mà nó tham gia vào chính cái trí tuệ và một phần thần thánh giống với của tôi, tôi sẽ không thể bị làm tổn thương bởi bất kỳ ai trong số họ, bởi không một ai có thể áp đặt lên tôi cái gì là xấu, và tôi cũng sẽ không bị tức giận với mọi kẻ thân thích, hay ghét bỏ họ, bởi chúng ta được tạo ra để hợp tác, giống như hai bàn chân, hai bàn tay, giống như mi mắt, giống với hàm răng trên và hàm răng dưới. Hành động chống lại người khác là đi ngược lại với bản chất của tự nhiên; và việc bị phật ý và bỏ đi chính là hành động chống lại nhau.
Dù sao, bạn cũng là thịt, hơi thở và phần nhận thức. Quăng sách của bạn đi; không làm phân tâm bản thân nữa: điều đó không được phép; nhưng cứ như thể bạn đang chết, không mang tới phần thịt; nó là máu và xương và một mạng lưới, một mạng lưới dây thần kinh, tĩnh mạch và động mạch. Đến lượt hơi thở, không hiểu nó là thứ gì, không khí, nhưng không bao giờ giống nhau, mà mỗi thời điểm lại được đẩy ra và hút vào. Đến phần thứ ba là phần nhận thức.
Sau đây, tôi xin chia sẻ với các bạn một số đoạn nhỏ mà hay trong cuốn “Meditations” .
“Nếu con chó từ chối chạy theo chiếc xe ngựa thì nó sẽ bị xe ngựa lội đi, tuy nhiên nó có quyền lựa chọn: chạy, hay bị lôi đi. Cũng giống như thế, con người chịu trách nhiệm về những lựa chọn và hành động của mình, cho dù những lựa chọn và hành động ấy đã được logos định trước và tạo thành một bộ phận kế hoạch của nó. Ngay cả những hành động có vẻ như-và thật sự-vô đạo đức hoặc bất công cũng thúc đẩy thiết kế tổng thể, được hiểu một cách tổng quát như hài hòa và tốt đẹp”
“Nếu anh muốn tìm tĩnh lặng, hãy hành động ít đi. Hay (chính xác hơn): chỉ làm những gì thiết yếu, những gì logos và xã hội đòi hỏi , và theo cách cần thiết. Điều này mang lại sự thỏa mãn kép: làm ít đi, nhưng tốt hơn.
Bởi vì phần lớn những gì chúng ta chúng ta nói và làm là không thiết yếu. Nếu anh có thể hạn chế nó, anh sẽ có nhiều thời gian hơn, và nhiều tĩnh lặng hơn. Ở mỗi khoảnh khắc, hãy tự hỏi `cái này có cần thiết không?`”
(Quyển 4.24)
“Anh có thể sống một đời sống vô lo miễn là anh có thể lớn lên, suy nghĩ và hành động một cách hệ thống.
Có hai đặc tính chung giữa thần và người và các loài có lí trí.
i. Không để người khác kiềm chế anh.
ii. Đưa lòng tốt vào nghĩ và làm điều đúng, và hạn chế đưa dục vọng của anh vào đó.”
(Quyển 5.34)
“Cấm người ta muốn những thứ người ta coi là tốt cho họ thì thật độc ác. Nhưng đó chính là những gì anh sẽ không để họ làm khi anh nổi giận với hành vi sai quấy của họ. Họ đang háo hức tới những gì họ cho là tốt cho họ.
Nhưng những cái ấy không tốt cho họ.
Vậy thì nói cho họ biết. Chứng minh cho họ thấy. Thay vì chính anh nổi nóng.”
(Quyển 6.27)
“Có người khinh thường tôi.
Đó là vấn đề của họ.
Vấn đề của tôi là: không nói hay làm cái gì đáng bị coi thường.
Có người ghét tôi. Đó là vấn đề của họ.
Vấn đề của tôi là: kiên nhẫn và vui vẻ với tất cả mọi người, kể cả họ. Sẵn sàng chỉ cho họ thấy sai lầm của họ. Không hằn học hoặc tỏ ra thiếu kiềm chế, mà một cách thành thật và ngay thẳng”
(Quyển 11.13)
“Luôn nhớ rằng mọi vật tồn tại là đã xác xơ ở các rìa mép, và đang chuyển hóa, đang bị vỡ ra từng mảnh và thối rữa. Hay mọi vật sinh ra để chết.”
“Để ý xem mọi vật trôi qua và biến mất nhanh như thế nào – những gì mới lúc này đây đã qua đi. Cuộc sống trôi qua chúng ta như một dòng sông, cái ‘là gì’ nằm trong dòng chảy miên viễn, cái ‘tại sao’ có hàng ngàn biến thể. Không cái gì ổn định, ngay cả cái đang ở đây lúc này. Cái vô cùng của quá khứ và tương lai há hoác trước mắt chúng ta, một kẽ nứt sâu không đáy.”
“Và tại sao chúng ta lại cảm thấy giận dữ đối với thế giới? Cứ làm như nó nhận biết được ấy!”
“Anh đã hiến tặng, đã giúp đỡ, và người ta đã nhận. Thế nhưng, giống như một thằng ngu, anh vẫn còn muốn đòi hỏi hơn nữa, muốn được đền bù bằng cái tiếng thơm của Nhà Từ Thiện. Tại sao?”
“Dù tôi là cái gì, thì cũng là xác thịt với một linh hồn và một trí thông minh bé nhỏ. Ném sách vở đi; đừng để anh bị quẫn trí nữa. Điều ấy không được phép. Trái lại, như thể ngay lúc này đây anh đang hấp hối, khinh thường xác thịt của anh. Một đống hỗn độn nào máu, những mẩu xương, một búi nhằng nhịt dây thần kinh, tĩnh mạch, động mạch. Xem xét linh hồn là cái gì: không khí, và không bao giờ là cùng thứ không khí ấy, nhưng mỗi khoảnh khắc cứ nôn ra rồi lại nuốt vào. Cuối cùng: trí thông minh. Hãy nghĩ về nó theo cách này: Bạn là một ông già. Không cho phép trí óc bạn làm nô lệ, để nhảy giật lên vì những thôi động ích kỷ, để đá trả số phận và hiện tại, và để ngờ vực tương lai.”
Link xem TED talk (có phụ đề tiếng Việt)
Link xem trên Youtube (có phụ đề tiếng Việt)
Điều gì sẽ xảy ra nếu giá trị của biểu hiện sáng tạo đối với hầu hết chúng ta không phải là trong việc tạo ra một kiệt tác, mà chỉ đơn giản là đưa ra tiếng nói cho những suy nghĩ, cảm xúc, nỗi sợ hãi và lo lắng xây dựng trong chúng ta? Nghệ sĩ Heather Falter của Idaho Falls chia sẻ hành trình khám phá cách chữa lành trái tim bằng bàn chải hoặc dấu hiệu hoặc bất kỳ phương tiện nào để thể hiện sự thúc đẩy sáng tạo của chúng ta như một đứa trẻ.
Link xem TED talk (có phụ đề tiếng Việt)
Trong nhà hát:
- Cậu vừa ném cà chua vào dàn diễn viên kia xong, sao bây giờ câu lại vỗ tay hoan hô họ?
- Tớ muốn họ ra cảm ơn khán giả lần nữa. Tớ còn vài quả cà chua.
Có tin gái đến tuổi cập kê gọi điện thoại cho mẹ:
- Mẹ, con đã quyết định hiện thân xác tình cho
- Con hay suy nghĩ kỹ trước khi ký cam kết vì sau khi con chết họ sẽ lấy tim, gan, thận... của con cho bất kỳ ai đó.
- Mẹ nơi gì mà sợ thế Con chỉ muốn thông báo với mẹ rằng con đã nhận lời yêu một anh sinh viên trường y.
Hải vợ chồng vào nhà hàng sang trong. Khi đọc thực đơn thấy món gì cũng đắt, anh chồng nhìn vợ rồi thỏ thẻ:
- Nay nàng béo của anh, em muốn gọi những món gì đây?
Thuvienxuan theo internet
"Bài thơ đầu anh viết tặng em
Là bài thơ nói về đôi dép
Khi nỗi nhớ trong lòng da diết
Những vật tầm thường cũng viết thành thơ
Hai chiếc dép kia gặp gỡ tự bao giờ
Có yêu đâu mà chẳng rời nữa bước
Cũng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
Lên thãm nhung, xuống cát bụi cùng nhau
Cùng bước cùng mòn không kẻ thấp người cao
Cùng chia sẻ sức người chà đạp
Dẫu vinh nhục không đi cùng người khác
Số phận chiếc này phụ thuộc chiếc kia
Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi
Mọi thay thế sẽ trỡ thành khập khễnh
Giống nhau lắm nhưng người đi sẽ biết
Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu
Cũng như mình trong những phút vắng nhau
Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh
Đôi dép vô tư khắn khít bước song hành
Chẳng thề nguyền mà không hề giả dối
Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội
Lối đi nào cũng có mặt có đôi
Không thiếu nhau trên những bước đường đời
Dẫu mỗi chiếc có một bên phải trái
Nhưng anh yêu em bởi những điều ngược lại
Gắn bó đời nhau bởi một bước đi chung
Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
Chỉ còn một là không còn gì hết
Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia
Cuộc đời ta mãi mãi chẳng xa lìa
Mất một chiếc, chiếc kia vào sọt rác
Hay cố lê bên những gì phế thải
Sống âm thầm nơi xó góc tối đen
Rồi ngày kia buồn chán không ánh đèn
Chiếc còn lại cũng ra đi vĩnh viễn
Ngày ra đi không một người đưa tiễn
Nhưng vui lòng vì gặp lại chiếc kia
Một nơi xa hai chiếc chẳng chia lìa
Vì đã thoát khỏi cảnh đời hiu quạnh
Không hơn thua ghét ghen hay đua tranh
Bước song hành một dạ đến ngàn thu"
Thuvienxuan sưu tầm
Đại học sĩ Kỳ Hiếu Lam từng đến núi Ngũ Đài du ngoạn, khi đi vào trong chùa, Phương Trượng nhìn ông một lượt, thấy dáng về của ông bình thường liền nói.
-“Ngồi". Sau đó kêu một tiếng "Trà" ám chỉ lấy nước tra bình thường để tiếp đón.
Đến khi biết tin khách đến từ kinh thành, phương trường bên cung kính đứng dậy, lập tức dẫn Kỳ Hiểu Lam vào trong nội đường, cung kính nói:
- Mời ngồi. Kính trà.
Sau hồi trò chuyện, khi biết rằng người đến chua là lẽ bộ thượng thư Kỳ Hiếu Lam, sắc mặt của phương trưởng tối sầm, khiêm tốn dẫn Kỳ Hiếu Lam vào trong thiền phòng, cười ngại ngùng và nói:
- Mời thượng tọa. Kinh hương trả. Trước khi Kỳ Hiếu Lam đi, phương trường cầm giấy bút, một mực muốn mới Kỳ Hiếu Lam lưu lại thư pháp. để thiền viện nở mày nở mặt.
Kỷ Hiểu Lam múa bút để lại câu đối:
"Ngồi, mời ngồi, mới thượng tọa. Trà, kính trà, kính hương trà".
Nhìn câu đối, phương trường cảm thấy xấu hồ vô cùng.
Câu chuyện như nhắc mỗi người đừng vì thân phận cao quý mà khinh thương người khác. Ở đời chuyện gì cũng có thể xảy ra, tuy nhiên tất cả những người dũng cảm giành được chiến thắng cuối cùng, đều mang một trí tuệ và khí chất khiêm tốn độ lương
Tiếp xúc với người khiêm tốn độ lụong, bạn sẽ không cảm thấy xấu hổ, bầu không khi lúc nào cũng thoái mái dễ chịu. Đó là một loại sức mạnh, cùng là một xúc hút nhân cách hiếm có. Một người thực sự hiểu biết họ sẽ biết rõ hơn bất kỳ ai rằng, tôn trọng người khác thực ra là nghiêm túc với bản thân, tôn trọng người khác chính là tôn trọng chính mình.
Thuvienxuan (theo internet)
Một ngày nọ, Hòa thượng Shariputra nói với các nhà sư: "Các con, hôm nay tôi muốn chia sẻ với các con năm cách để chấm dứt sự tức giận. Hãy lắng nghe cẩn thận và thực hành những gì ta dạy".
Các tỳ kheo chăm chú lắng nghe. Hòa thượng Shariputra sau đó nói, "Sau đây là năm cách này để chấm dứt sự tức giận"
"Đây là cách đầu tiên. Các con, nếu có một người có hành động cơ thể không tử tế nhưng lời nói của họ là tử tế, nếu con cảm thấy tức giận đối với người đó nhưng con khôn ngoan, con sẽ biết cách thiền định để chấm dứt sự tức giận của bạn.
"Có một tỳ kheo thực hành khổ hạnh, người mặc một chiếc áo choàng chắp vá. Một ngày nọ, anh ta đi qua một đống rác chứa đầy phân, nước tiểu, chất nhầy và nhiều thứ bẩn thỉu khác, và anh ta thấy trong đống một mảnh vải vẫn còn nguyên vẹn. Sử dụng tay trái của mình, anh ta nhặt mảnh vải, và anh ta lấy đầu kia và kéo dài nó ra bằng tay phải. Ông quan sát thấy rằng mảnh vải này không bị rách và không bị nhuộm bởi phân, nước tiểu, đờm hoặc các loại bẩn khác. Vì vậy, ông gấp nó và đặt nó đi để mang về nhà, rửa, và may vào áo choàng chắp vá của mình."
Các con ơi, khi hành động cơ thể của ai đó không tử tế nhưng lời nói của anh ta là tử tế, con không nên chú ý đến hành động cơ thể không tử tế của anh ta, mà chỉ chú ý đến những lời tử tế của anh ta. Điều này sẽ giúp con chấm dứt sự tức giận của bạn. Một người khôn ngoan nên thực hành theo cách này.
"Các con, đây là phương pháp thứ hai. Nếu con trở nên tức giận với một người có lời nói không tử tế nhưng hành động cơ thể của họ là tử tế, nếu con khôn ngoan, con sẽ biết cách thiền định để chấm dứt sự tức giận của bạn.
"Ở gần một ngôi làng có một hồ nước sâu, và bề mặt của hồ đó được bao phủ bởi tảo và cỏ. Có một người đến gần hồ đó rất khát nước, thời tiết hôm đó rất nóng. Người đó cởi quần áo, nhảy xuống nước và sử dụng tay để dọn sạch tảo và cỏ, anh ta sau đó tắm và uống nước mát của hồ.
"Đây là phương pháp thứ ba. Nếu có ai đó có hành động và lời nói không tử tế, nhưng vẫn có một chút tử tế trong trái tim họ, nếu con cảm thấy tức giận với người đó và khôn ngoan, con sẽ biết cách thiền định để chấm dứt sự tức giận của bạn.
"Có một người đi đến ngã tư đường. Anh ta yếu đuối, khát nước, nghèo khổ, nóng bỏng, thiếu thốn và đầy đau khổ. Khi đến ngã tư, anh ta thấy dấu chân của một con trâu với một chút nước mưa tù đọng trong đó. Anh ta nghĩ, "Có rất ít nước trong dấu chân của con trâu này. Nếu tôi sử dụng bàn tay hoặc một chiếc lá để múc nó lên, tôi sẽ khuấy nó lên và nó sẽ trở nên lầy lội và không thể uống được. Do đó, tôi sẽ không thể giải tỏa cơn khát, thiếu thốn, nóng và đau khổ của mình, vì vậy tôi sẽ phải quỳ xuống với cánh tay và đầu gối trên trái đất, đặt môi ngay xuống nước, và uống nó trực tiếp. Ngay lập tức, anh ta làm điều đó.
Các con, khi con thấy một người có hành động và lời nói không tử tế, nhưng nơi vẫn còn một chút tử tế trong trái tim họ, đừng chú ý đến hành động và lời nói của họ, mà là lòng tốt nhỏ bé trong trái tim họ để con có thể chấm dứt sự tức giận của bạn. Một người khôn ngoan nên thực hành theo cách này.
"Đây là phương pháp thứ tư. Nếu có một người có lời nói và hành động cơ thể không tử tế, và trong trái tim của họ không có gì có thể được gọi là lòng tốt, nếu con tức giận với người đó và con khôn ngoan, con sẽ biết cách thiền định để chấm dứt sự tức giận của bạn.
"Có một người bị bệnh đã lâu. Anh ta ở một mình, hoàn toàn kiệt sức, và không gần bất kỳ ngôi làng nào. Anh ta rơi vào tuyệt vọng, biết rằng anh ta sẽ chết trước khi hoàn thành cuộc hành trình của mình. Nếu vào thời điểm đó, có một người đến và nhìn thấy tình hình của người đàn ông này, anh ta ngay lập tức nắm lấy tay người đàn ông và dẫn anh ta đến ngôi làng tiếp theo, nơi có người chăm sóc anh ta, điều trị bệnh tật của anh ta và đảm bảo anh ta có mọi thứ anh ta cần bằng quần áo, thuốc men và thực phẩm. Nhờ lòng trắc ẩn và lòng tốt yêu thương này, cuộc sống của người đàn ông đã được cứu."
"Các con, đây là phương pháp thứ 5. Nếu có một người có hành động cơ thể tử tế, lời nói tử tế, và tâm trí của họ cũng tử tế, nếu con tức giận với người đó và con khôn ngoan, con sẽ biết cách thiền định để chấm dứt sự tức giận của bạn.
"Cách ngôi làng không xa làng có một hồ nước rất đẹp. Nước trong hồ trong vắt và ngọt ngào, lòng hồ đều, bờ hồ tươi tốt với cỏ xanh, và xung quanh hồ, cây cối tươi đẹp cho bóng mát. Một người khát nước, bị nóng, cơ thể đầy mồ hôi, đến hồ, cởi quần áo, để chúng trên bờ, nhảy xuống nước, và tìm thấy sự thoải mái và thích thú tuyệt vời trong việc uống và tắm trong nước tinh khiết. Sức nóng, khát nước và đau khổ của họ biến mất ngay lập tức."
"Các con thân mến, tôi đã chia sẻ với các con 5 cách để chấm dứt sự tức giận." Các tỳ kheo mừng rỡ khi nghe những lời của Hòa thượng Shariputra.
Thuvienxuan (theo https_plumvillage.org)
Một công ty lớn tuyển nhân sự và số người ứng thi rất đông. Họ đều có bề dày kinh nghiệm, bằng cấp, học vị đáng nể. Qua 3 vòng thi tuyển chỉ còn lại 11 người lọt vào vòng cuối cùng cho 6 vị trí quan trọng của công ty do chính tổng giám đốc và những nhân vật cấp cao trong công ty trực tiếp phỏng vấn.
Khi vị tổng giám đốc phát hiện có đến 12 người tham dự, ông hỏi: - Ai trong số các vị đã không lọt qua những vòng tuyển chọn trước?
-“Thưa ông, tôi”, một chàng trai đứng dậy nói.“Tôi bị loại ngay từ vòng đầu nhưng tôi tin mình có thể trúng tuyển nên vẫn muốn thử sức ở vòng cuối cùng này.
Mọi người trong phòng đều bật cười, kể cả ông già lo việc trà nước đứng ở cửa ra vào. Ông tổng giám đốc vừa ngạc nhiên, vừa tò mò hỏi tiếp:
- Anh đã bị loại từ vòng đầu, vậy hôm nay anh tới đây có nghĩa gì?
- “Tôi chỉ tốt nghiệp đại học và là một nhân viên bình thường nhưng tôi có 11 năm kinh nghiệm làm việc và đã từng làm cho 18 công ty khác nhau”, rất tự tin, chàng trai trả lời.
- “Bằng cấp, học lực và chức vụ của anh đều ở mức trung bình. 11 năm kinh nghiệm làm việc tại 18 công ty đúng là điều đáng ngạc nhiên. Tuy nhiên với tư cách là nhà tuyển dụng, chúng tôi không thích điều này", tổng giám đốc ngắt lời.
- “Thưa ông, tôi không hề nhảy việc mà vì 18 công ty tôi từng làm việc đều phá sản, chàng thanh niên trả lời tỉnh bơ.
Lần này thì cả khán phòng cười ồ và có tiếng bình phẩm: “Cậu ta đúng là người xui xẻo”.
Nhưng chàng trai nói tiếp: “Tôi cho rằng đó chính là điểm mạnh của tôi”.
Cả phòng lại ồn ào. Lúc này, ông già phục vụ tiến đến rót nước cho các vị trong hội đồng giám khảo. Chàng trai tiếp tục:
- Tôi hiểu rất rõ 18 công ty đó bởi tôi đã từng cùng những đồng nghiệp của mình chung lưng đấu cật để kéo chúng khỏi bờ vực phá sản. Tuy không thành nhưng tôi đã học được rất nhiều từ những sai lầm khiến công ty thất bại. Đa số chúng ta thích tìm hiểu, học hỏi kinh nghiệm để thành công, nhưng khác với quý vị, tôi chắc chắn có nhiều kinh nghiệm hơn người khác ở chỗ biết làm thế nào để tránh sai lầm và thất bại. Tôi biết chắc những kinh nghiệm để thành công thường có những điểm tương đồng nhưng lý do để dẫn đến thất bại thì luôn khác nhau. Thật sự rất khó biến kinh nghiệm thành công của người khác thành tài sản của chính mình, nhưng chúng ta lại rất dễ phạm sai lầm của người khác.
Nói xong, chàng trai đứng dậy tỏ ý muốn đi ra khỏi phòng. Ông phục vụ già lại chồm lên rót nước cho tổng giám đốc. Bất ngờ chàng trai quay lại mỉm cười và nói với ông tổng giám đốc: “11 năm với 18 công ty khác nhau cho phép tôi có sự quan sát và óc phân tích về người và việc. Vì vậy, tôi biết rõ vị giám khảo thật sự của ngày hôm nay không phải là ông mà chính là ông già phục vụ nước".
Cả 11 thí sinh trong phòng đều ngạc nhiên nhìn về phía người phục vụ già với ánh mắt hoài nghi. Lúc này, ông già lao công mỉm cười và nói:
- Rất giỏi. Anh là người đầu tiên được nhận vào làm việc tại công ty chúng tôi. Ngoài ra, tôi cũng thật sự muốn biết vì sao màn trình diễn của tôi lại bị thất bại nhanh chóng như vậy.
Thuvienxuan (theo internet)
*
Gia đình đang quây quần thì đứa con trai nhỏ hỏi:
- Mẹ ơi, sao đầu bố ít tóc vậy?
- Tại bố phải suy nghĩ nhiều quá”, bà mẹ nhanh trí trả lời.
Gật gù tỏ vẻ hài lòng, thẳng bé hỏi tiếp:
- Mẹ ơi, vậy còn tại sao đầu mẹ nhiều tóc thế?
**
- Kích cỡ sản phẩm đúng là rất quan trọng.
- Khi muốn mua một cái, bạn luôn biết rằng nếu đợi một thời gian nữa sẽ có được mẫu sản phẩm “ngon” hơn.
- Chúng trông dễ thương và bóng bẩy hơn khi bạn đã mang về nhà. - Lúc nào cũng cần phải back-up phòng nguy cơ bị mất. - Chúng sẽ làm bất kỳ điều gì bạn muốn nếu bạn nhấn đúng nút.
- Lẽ ra chúng phải giúp ta giải quyết rắc rối, nhưng sau một thời gian chúng toàn gây rắc rối. - Chúng có rất nhiều dữ liệu nhưng đến khi cần tìm thì rối tung lên.
- Khi bạn đã sở hữu một cái, bạn sẽ thấy sau này sẽ có nhiều loại hay hơn.
- Ngay cả những lỗi nhỏ nhất của bạn cũng ngay lập tức được đưa vào bộ nhớ để phân tích lần sau.
- Ngôn ngữ dùng để giao tiếp với các máy tính khác khiến người ngoài không hiểu.
- Thông báo "Bad Command or File Name " có nghĩa như “Nếu anh không biết tại sao tôi bực mình vì anh thì tất nhiên tôi sẽ không nói ra đâu”.
- Ngay khi mua cái máy, bạn sẽ thấy mình mất cả nửa số tiền trong hóa đơn cho phần phụ kiện.
Thuvienxuan theo internet