Sinh năm 1835 ở Scotland, Carnegie đã cùng với gia đình chuyển tới Mỹ. Khi trưởng thành, ở Pittsburgh, ông làm nhân viên điện báo và nhân viên thư ký trong ngành đường sắt và tiếp tục thăng tiến trong Công ty Đường sắt Pennsylvania. Khi Cuộc Nội chiến nổ ra, ông được giao nhiệm vụ đảm nhiệm hệ thống đường sắt và điện báo của chính phủ Mỹ và ông đã làm xuất sắc công việc này. Ông là người theo Đảng Cộng hoà và là người phản đối chế độ nô lệ.
Ngoài khả năng làm việc chăm chỉ, xuất sắc và cách đối xử tốt với mọi người, Carnegie còn có rất tài giỏi trong việc xác định nghề nghiệp. Hệ thống đường sắt của Mỹ phát triển nhanh và ông nói: “Việc sản xuất như của chúng tôi khó có thể phát triển để đáp ứng kịp nhu cầu của người dân Mỹ.” Nhờ vậy, ông bắt đầu trở nên giàu có và sau khi bán nhà máy sắt thép lớn nhất nước Mỹ, ông trở thành người giàu có nhất thế giới. Ông về nghỉ hưu trong lâu đài Skibo yêu thích ở Scotland và qua đời tại Lenox, Massachusetts vào năm 1919.
Trích một đoạn trong tự truyện
"Chỉ có kinh nghiệm mới dạy ta biết được sức mạnh vô biên của lòng nhân từ. Một biện pháp trừng phạt nào đó cần thiết, dù nhẹ, cũng hết sức hiệu quả. Những hình phạt nghiêm khắc là không cần thiết. Một sự khoan hồng hợp tình hợp lý ít nhất là đối với những sai phạm lần đầu thường là biện pháp tốt nhất ."
Trích một ý kiến của một độc giả
"Quyển tự truyện của Andrew Carnegie – vua thép giàu nhất nước Mỹ đã mang lại cho tôi nhựng bài học quý giá về khà năng nhạy bén, nhận ra cơ hội và chớp lấy nó chỉ trong khoảnh khắc. Theo tôi điều khiến Andrew Carnegie trở thành vua thép là do khả năng nhạy bén cộng thêm khả năng làm việc chăm chỉ đáng kinh ngạc. Ngoài ra, vua thép còn rất biết cách cổ vũ và động viên cũng như giúp người khác tìm ra sứ mệnh của mình. Một trong số đó là Napoleon Hill rất nổi tiếng. Quyển tự truyện này của vua thép chứa đựng những điều cốt lõi trong kinh doanh vẫn còn nguyên giá trị tới ngày nay."
Theo internet
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét