Thứ Bảy, 11 tháng 4, 2020

Châm ngôn 🦜



1
Hoàn cảnh không tuyệt vọng.
Chỉ có những con người
Tuyệt vọng vì hoàn cảnh
Rồi chán mình, chán đời.
2
Với một người xa lạ, 
Ta rất dễ làm quen.
Nhưng với người đã quen
Rất khó thành xa lạ.
3
Hãy quí điều nhỏ nhặt,
Vì có thể có ngày
Sẽ trở thành quan trọng
Những điều nhỏ nhặt này.
4
Suối cạn luôn róc rách.
Nước tĩnh khi sông sâu.
Bông lúa non vươn thẳng.
Bông lúa chín cúi đầu.
5
Mạnh mẽ không có nghĩa
Không khóc, không đau lòng.
Mạnh là không từ bỏ
Khi bạn đã khóc xong.
6
Thực ra thì cuộc sống
Không cho không điều gì.
Mọi cái đều có giá
Và tính toán chi li.
7
Đừng sợ khi bóng tối
Ở ngay trước mặt mình.
Vì mặt trời lúc ấy
Ở ngay sau lưng mình.
Thất bại thường hay đến
Vào lúc sắp thành công.
Khoảnh khắc đen tối nhất
Là lúc sắp rạng đông.
8
Ai đó làm đau bạn,
Bạn sẽ mạnh mẽ hơn.
Ai đó bỏ rơi bạn,
Bạn sẽ tự lập hơn.
9
Một chiếc ô không thể
Bắt được mưa ngừng rơi.
Nhưng chiếc ô có thể
Giúp ta đứng ngoài trời.
Sự tự tin có thể
Không giúp ta thành công,
Nhưng làm tăng sức mạnh
Để giúp ta thành công.
10
Thực ra thì hy vọng
Không bao giờ bỏ ta.
Mà người bỏ hy vọng,
Rất tiếc, lại là ta.
11
Bạn sinh ra không để
Làm hài lòng vài người.
Đừng để tâm, rốt cục
Họ cũng chỉ vài người.
12
Ta leo núi không phải 
Để người khác thấy mình.
Mà để mở tầm mắt
Nhìn thế giới xung quanh.
13
Mỗi người chúng ta gặp,
Cũng như ta, ở đời
Từng mất cái gì đó,
Từng yêu ghét nhiều người.
Cũng như ta, người ấy
Từng yếu đuối, mềm lòng.
Từng sai lầm, đau khổ
Và rất cần cảm thông.
14
Cuộc đời này ngắn lắm.
Đừng lãng phí thời gian
Với những người không muốn
Dành cho bạn thời gian.
15
Một khi bạn đã muốn,
Bạn sẽ tìm cách làm.
Không muốn, bạn tìm kiếm
Lý do để không làm.
16
Những người bỏ giữa chừng
Không bao giờ thành đạt.
Còn những người thành đạt
Sẽ không bỏ giữa chừng.
17
Khi bạn yêu ai đấy,
Thì hãy để người này
Như con chim có cánh
Được tự do tung bay.
Nếu người đó quay lại,
Thì đấy là bạn đời.
Nếu không, chỉ đơn giản
Ngẫu nhiên gặp trong đời.
18
Tình yêu chính là lúc
Được cùng nhau hàng ngày
Làm những điều nhỏ nhặt,
Và cùng vui hàng ngày.
19
Thỉnh thoảng nên tự hỏi:
Ta đeo đuổi cái gì?
Vì cái gì ta sống?
Đường nào ta đang đi?
20
Bạn buồn, không nhìn thấy
Người tử tế, thông minh,
Hãy thành người tử tế
Để người khác thấy mình.
21
Mỗi khi trời trở gió
Những người hay bi quan
Lập tức sẽ lên tiếng
Kêu ca và phàn nàn.
Người lạc quan chờ gió
Thay hướng thổi, tuy nhiên,
Người thực tế điều chỉnh
Cánh buồm của con thuyền.
22
Cứ lặng lẽ làm việc,
Chăm chỉ và hết lòng.
Thành quả là tiếng nói
Khi công việc làm xong.
23
Ta làm việc bố thí
Không vì ta có nhiều,
Mà vì hiểu cảm giác
Của những người đói nghèo.
24
Khi bạn cười, tất cả
Sẽ cười vui theo mình.
Khi bạn khóc, rất tiếc,
Bạn sẽ khóc một mình.
25
Đời bạn là viên đá,
Và bạn chính là người
Để nó cho rêu bám
Hay thành ngọc sáng ngời.
26
Khi bạn yêu ai đó
Vì tâm hồn, lạ thay,
Bạn sẽ thấy tất cả
Đều đẹp ở người này.
27
Thường người ta lầm lỗi
Không vì ngu hơn người,
Mà vì họ kiêu ngạo,
Tưởng mình khôn hơn người.
28
Giá trị của cuộc sống
Không sống ít hay nhiều,
Mà trong khi ta sống
Ta làm được bao nhiêu.
29
Sẽ lặp đi lặp lại
Những bài học cuộc đời,
Cho đến khi rốt cục
Bạn khôn lớn thành người.
30
Hai sai lầm cơ bản
Ta thường mắc, đó là:
Ta học người ta sống
Và sống vì người ta.
31
Nhiều người không hạnh phúc,
Không phải vì trong đời
Chưa từng có hạnh phúc,
Mà đơn giản vì lười,
Vì nông cạn, ngu dốt,
Vì vất vả mưu sinh,
Đã không chịu dừng lại
Hưởng hạnh phúc của mình.
32
Người khó tính đến mấy
Cũng chiều được, tin đi.
Nhưng không chiều được kẻ
Không biết mình muốn gì.
33
Gieo gì sẽ gặt ấy,
Cố tình hoặc vô tình.
Đời sẽ đặt mọi cái
Vào đúng chỗ của mình.
34
Không đạt được mục đích
Là đáng buồn, dẫu sao,
Đáng buồn hơn khi bạn
Không có mục đích nào.
35
Đôi tai thường rất thính
Với những lời nịnh khen.
Nhưng tiếc thay, nhiều lúc
Giả điếc với lời khuyên.
36
Đừng bao giờ nói hết
Những gì nghĩ trong đầu.
Nhưng những gì định nói,
Phải suy nghĩ thật lâu.
37
Đời, lúc sướng, lúc khổ.
Thế mới gọi là đời.
Ngày, có ngày mưa gió
Và có ngày đẹp trời.
Vết thương sâu đến mấy
Rồi có lúc cũng lành.
Chính nhờ ngày mưa gió
Cây cối mới tươi xanh.
38
Có hai cách cơ bản
Để đạt được ước mơ:
Một - thay cách thực hiện.
Hai - Thu nhỏ ước mơ.
39
Một sự thật cay đắng
Trong tình yêu - Đó là
Người khó buông bỏ nhất
Thường không thuộc về ta.
40
Ai cũng bận túi bụi
Trong cuộc sống mưu sinh.
Ít người chừa quãng lặng
Để ngẫm về chính mình.
41
Tình yêu không nhất thiết
Luôn mang lại niềm vui.
Hết yêu không nhất thiết
Sẽ hết mọi niềm vui.
42
Lợi ích to lớn nhất
Của nói thật là ta
Có thể không cần nhớ
Những gì đã nói ra.
Ngược lại, khi nói dối,
Để không tự lòi đuôi,
Phải tiếp tục nói dối.
Cứ thế mãi không thôi.
43
Không quan trong cái việc
Anh nghĩ tôi thế nào.
Điều quan trọng là việc
Tôi nghĩ tôi thế nào.
44
Đất không bao giờ chật
Chỉ chật hẹp lòng người.
Lòng người mà đã chật,
Sẽ chật cả bầu trời.
45
Cách này hay cách nọ,
Cuộc sống là kỳ thi.
Rất nhiều người thi trượt
Vì cứ thích copy.
Copy tìm đáp án
Đang làm mình đau đầu,
Quên mỗi người phải giải
Một bài thi khác nhau.
46
Chỉ tình yêu chân thực,
Chân thực yêu và thương
Mới giúp vượt qua được
Chuyện cãi vã đời thường.
47
Hạnh phúc không đo đếm 
Bằng tiền bạc, tiếc thay,
Chỉ khi có tiền bạc
Ta mới hiểu điều này.
48
Thực ra cũng mệt mỏi
Khi yêu nhau quá lâu.
Mệt thì dừng để biết
Mình là ai, ở đâu.
Để biết mình trước đó
Đã yêu nhau ra sao.
Và quan trọng, tiếp tục
Sẽ yêu nhau thế nào.
49
Nếu bạn thấy ai đó
Mặt không có nụ cười,
Xin hãy tặng người ấy
Một hoặc nửa nụ cười.
Việc này không tốn kém. 
Vả lại cũng dễ làm.
Nụ cười chính là cái
Đang thiếu ở Việt Nam.
50
Tường nhiều khi được dựng
Đơn giản để kiểm tra
Xem liệu có ai đó
Đủ dũng cảm vượt qua.
51
Sống, hãy nhìn phía trước.
Luôn nhớ ngẩng cao đầu.
Nhưng để hiểu cuộc sống,
Phải ngoái nhìn phía sau.
51
Tình yêu dẫu say đắm
Cũng trôi qua rất mau.
Còn lại là tình nghĩa
Và tôn trọng lẫn nhau.
52
Vô ơn đáng khinh bỉ.
Đáng khinh bỉ gấp mười
Vô ơn với cha mẹ
Đã cho mình thành người.
53
Sâu trong lòng ta có
Một góc chứa buồn phiền.
Thật cần mới chạm đến,
Không thì cứ để yên.
54
Khôn ngoan nhờ kinh nghiệm.
Thế kinh nghiệm nhờ gì?
Nhờ chúng ta trước đó
Từng sai lầm, ngu si.
55
Không phải là gì đó
Rất quan trọng ở đời.
Gia đình là tất cả
Với chúng ta, mọi người.
56
Phụ nữ xấu hay đẹp
Và tài giỏi hay không,
Thì mục đích lớn nhất
Vẫn mong được gả chồng.
Được làm bà nội trợ,
Bận bịu chuyện gia đình.
Và đó là hạnh phúc.
Hạnh phúc được hy sinh.
57
Mỗi khi trời có bão,
Hầu hết các loại chim
Vội vàng tìm chỗ trú,
Ngồi đâu đó lặng im.
Chỉ đại bàng duy nhất
Tránh bão bằng cách này:
Nó kiêu hãnh vươn cánh
Bay cao hơn đám mây.
58
Vẻ đẹp quyến rũ nhất 
Ở một người đàn bà
Không phải là nhan sắc,
Mà là lòng vị tha.
59
Không có gì sai hẳn:
Trong một ngày hai lần
Cả chiếc đồng hồ chết
Cũng chỉ đúng thời gian.
60
Ai đó nói xấu bạn.
Đáp lại là không cần.
Không cần cắn lại chó
Khi nó cắn rách quần.
61
Đừng biến thành sự thật
Tất cả các giấc mơ.
Vì thực ra ác mộng
Cũng là một giấc mơ.
62
Ai đó không yêu bạn
Theo cách bạn mong chờ,
Thì cũng không có nghĩa
Rằng người ấy thờ ơ.
63
Tận cùng của ngu dốt
Là khi sống ở đời
Luôn cố sống tròn trĩnh
Và chiều lòng mọi người.
64
Ngày bé ta cứ tưởng
Khi tắm mới cởi truồng.
Lớn lên thấy thật lạ,
Không tắm cũng cởi truồng.
Ngày bé ta không biết 
Thế nào là tình yêu,
Tưởng chỉ thuốc mới đắng.
Tình yêu đắng hơn nhiều.
65
Phụ nữ nói nam giới
Thằng nào cũng giống nhau.
Thế mà họ chọn một.
Mà tìm chọn rất lâu.
66
Người tốt không nhất thiết
Phải tốt đủ mọi điều.
Người xấu không nhất thiết
Phải xấu đủ mọi điều.
67
Trong đêm khuya tĩnh lặng
Trí tuệ được hình thành.
Tính cách được rèn luyện
Trong bão táp, đấu tranh.
68
Anh không cần giải thích
Khi phần thắng về anh.
Anh thua, có giải thích
Cũng chẳng ai nghe anh.
69
Có lý do để sợ
Những người luôn tươi cười.
Vì ở họ giả dối
Thường đến chín phần mười.
70
Khi đàn ông suy nghĩ,
Họ im, không nói gì.
Đàn bà không nói gì
Là họ đang suy diễn.
71
Người ta không đau khổ
Vì kết thúc tình yêu,
Mà vì sau đổ vỡ
Người ta vẫn còn yêu.
72
Đủ nắng hoa sẽ nở.
Đủ gió diều sẽ bay.
Đủ yêu thương, nhường nhịn,
Hạnh phúc sẽ liền tay.
73
Phụ nữ không nhất thiết
Chọn hoàng tử làm chồng.
Hãy chọn người đàn ông
Coi mình là công chúa.
74
Khi quá nhiều lựa chọn,
Ta không biết muốn gì.
Khi ta biết muốn gì,
Thì không còn lựa chọn.
75
Có thể là quy luật.
Cũng có thể vô tình:
Phụ nữ mà xinh đẹp
Thì thường không thông minh.
76
Tri thức, chỉ tri thức
Mới làm cho con người
Tự do và vĩ đại,
Hiểu cặn kẽ sự đời.
77
Chỉ khi ta bỏ hết
Thói khôn Vặt của mình,
Mới hy vọng khôn Lớn
Và thực sự thông minh.
78
Không ai biết tất cả.
Thật xấu hổ là khi
Có người giả vờ biết
Cái mình không biết gì.
79
Thông minh không nhất thiết
Là những người đọc nhiều.
Mà là người có thể
Đọc ít nhưng hiểu nhiều.
80
Chỉ người hiểu biết rộng
Mới thực sự hiểu người
Thông minh, hiểu biết rộng.
Luôn vẫn thế ở đời.
81
Biết thì nói là biết.
Không biết thì nói không.
Thế mới thực sự biết.
Tuyệt đối không lòng vòng.
82
Người cái gì cũng biết
Tức là không biết gì.
Ai khoe mình uyên bác
Thường là người ngu si.
83
Để trở thành thông thái,
Bước một là lắng nghe.
Bước hai là im lặng.
Cuối cùng là không chê.
84
Người khiêm tốn, ít nói
Không bao giờ nhận mình
Là học nhiều biết rộng
Mới là người thông minh.
85
Mọi cái đều mua được,
Tiền ít hoặc tiền nhiều.
Tình yêu chỉ có thể
Mua được bằng tình yêu.
86
Một người không đọc sách,
Dù có bằng cử nhân,
Thực chất không hơn mấy
Người mù chữ ngu đần.
87
Vàng bạc rất có thể
Tự tìm đến với ta.
Nhưng tri thức thì khác.
Nó không đến tìm ta.

Trích từ châm ngôn Thái Bá Tân

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét