Thế giới chỉ quan tâm đến những gì có thể nhận từ bạn
(Vì thấy bài viết có hữu ích nên tôi xin trích vào đây một đoạn của bài dịch “6 sự thật tàn nhẫn khiến bạn trở nên tốt hơn” của bạn Phan Phương Đạt)
Bạn hỏi, “Anh có phải là bác sĩ?”
Anh chàng nói, “Không.”
Bạn nói, “Nhưng anh biết anh đang làm gì, phải không? Anh là cựu quân y, hay là …”
Lúc này anh chàng tỏ ra khó chịu. Anh ta nói với bạn rằng mình là một chàng trai tốt, trung thực, luôn đúng giờ. Anh ta nói với bạn rằng mình là một người con hiếu thảo, có một cuộc sống phong phú với đầy đủ các sở thích, và anh ta tự hào rằng anh ta không bao giờ nói tục.
Bối rối, bạn nói, “Chuyện đó thì liên quan đếch gì khi [vợ / chồng / bạn thân / cha mẹ] của tôi đang nằm chảy máu ở đây? Tôi cần ai đó biết cách phẫu thuật vết thương do đạn bắn! Anh có làm được hay không?!? ”
Bây giờ, người đàn ông trở nên kích động – tại sao bạn lại nông cạn và ích kỷ vậy? Bạn không quan tâm đến bất kỳ phẩm chất tốt đẹp khác nào của anh ta sao? Không phải bạn vừa nghe anh ấy nói rằng anh ấy luôn nhớ ngày sinh nhật của bạn gái sao? Với tất cả những điều tốt đẹp của anh ta, liệu việc anh ta có biết phẫu thuật hay không có quan trọng?
Trong khoảnh khắc hoảng loạn đó, bạn sẽ lắc vai anh ta bằng đôi bàn tay đầy máu của mình và hét, “Vâng, tao đang nói rằng các phẩm chất chết tiệt đó chẳng quan trọng, bởi vì trong tình huống cụ thể này, tao chỉ cần ai đó có thể cầm máu, hiểu chưa thằng ngu?”
Và đây là sự thật khủng khiếp về thế giới người lớn: Bạn ở trong tình huống nêu trên mỗi ngày. Chỉ có điều, bạn chính là anh chàng bối rối với con dao bỏ túi. Còn tất cả mọi người là nạn nhân vụ xả súng.
Nếu bạn muốn biết lý do tại sao xã hội dường như xa lánh bạn, hoặc tại sao bạn dường như không được tôn trọng, đó là vì xã hội toàn những người cần thứ gì đó. Họ cần nhà được xây, cần thức ăn để ăn, cần giải trí, họ cần thực hiện các mối quan hệ tình cảm. Bạn đến hiện trường khẩn cấp đó, cầm con dao bỏ túi, từ lúc bạn ra đời – thời điểm bạn bước vào thế giới, bạn trở thành một phần của một hệ thống được thiết kế hoàn toàn chỉ để đáp ứng nhu cầu của mọi người.
Hoặc là bạn sẽ thực hiện nhiệm vụ đáp ứng những nhu cầu đó bằng cách học được một bộ kỹ năng của riêng mình, hoặc thế giới sẽ từ chối bạn, bất kể bạn có vô hại và nhã nhặn đến mức nào. Bạn sẽ nghèo, bạn sẽ cô đơn, bạn sẽ bị bỏ rơi trong giá lạnh. Liệu điều đó có độc ác, hoặc thô bỉ, hoặc thực dụng? Thế tình yêu và lòng tốt thì sao – những điều đó không quan trọng ư? Tất nhiên. Nhưng chỉ khi chúng khiến bạn làm cho mọi người những thứ mà họ không thể tìm ở nơi khác. Để bạn thấy …
Trên đây tôi chỉ trích một phần của bài dịch. Bạn có thể đọc toàn bộ bài dịch trên blog của bạn Phan Phương Đạt. (Bài dịch từ David Wong. 6 Harsh Truths That Will Make You a Better Person)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét